IPCOMS- Nhà của Tớ

 

Xách vali lên và đi đến nhà của tớ nào! Các thành viên IPCOMS vừa qua đã có 1 chuyến đi dài và đáng nhớ bên nhau tại khu nghỉ dưỡng có cái tên đáng yêu Nhà của Tớ. Tọa lạc trên cả ngọn đồi rộng lớn vùng sơn cước của huyện Thạch Thất nhưng lại khá thuận tiện cho việc di chuyển, khu resort này đã chiếm trọn sự yêu mến của các thành viên trong team chúng tôi với cảnh trí thật lung linh tựa như lạc vào một Đà Lạt mộng mơ, chỉ cách trung tâm thành phố 40 phút đi xe. Hoa hồng rực rỡ khoe sắc thắm khắp lối đi, cùng các khu dinh thự thiết kế tiện nghi, xinh đẹp như tôn lên tự tươi tắn trong ánh mắt và nụ cười của các thành viên trong đoàn. Chúng tôi cùng chụp những bức hình selfie, tập thể dường như không một ai muốn mình lẻ bóng trong các khung hình.

Một tuần trước chuyến đi, các thành viên ban hành chính và giám đốc đã bí mật lên kế hoạch lịch trình và danh sách trò chơi, và mua sắm chuẩn bị thật nhiều, để rồi khi vào cuộc, tất cả cùng vỡ òa cảm thán một cảm giác: Chao ôi, sao mà độc và buồn cười đến khó tả! Mở đầu cuộc chơi là trò Tay nhanh hơn não thực sự làm khó cả những lập trình viên xuất sắc nhất, Bắt sâu thì một lần nữa đòi hỏi cảm nhận thật tinh tế để người chơi có thể sờ nắn tìm kiếm những chú sâu giấy nhỏ nhắn bám chặt lấy người cộng sự, trò chơi làm bất cứ ai trong cũng tôi cũng phải phì cười, “Thật không thể tin nổi”, Đào hang, Xếp hình và  Kéo co. Dường như kết thúc buổi chiều mà vẫn không phân được thắng bại giữa hai team. Tất cả cùng hát và nhảy theo cách mình thích, có dịp được gào thét chạy nối đuôi nhau thành đoàn tàu hỏa, tinh nghịch, khỏe khoắn và trẻ trung.

 

 

Buổi tối, một không gian lãng mạn bao trùm khắp nẻo, với gió với trăng với ánh đèn lung linh trải dài khắp ngọn đồi đón gió, ban lãnh đạo và các nhân viên cùng nhau ngồi lại thưởng thức tiệc nướng và sẻ chia thật nhiều những câu chuyện ý nghĩa, về sự nghiệp, về những người cộng sự, bao kỉ niệm vui cứ thế ùa về. Tiếng cười không như chưa bao giờ tắt nơi có các thành viên IPCOMS, chúng tôi tụ tập lại chơi bài Ma Sói, Uno, đánh cờ qua đêm.

Sáng thức dậy ở một nơi xa, một ngày mới tiếp tục mà không có chút ưu tư vướng bận của công việc, tạm gác mọi chuyện sang một bên, rảo bước ngắm cảnh tự do và nô đùa tới tiệc trưa, chúng tôi tích góp cho chính mình là những album ảnh đoàn kết bên nhau như người một nhà, cùng trò chuyện về các dự án đã qua và lạc quan hướng về những mục đích mới, những dự định tương lai như hiện rõ hơn.